(Vũ khí)
–
Theo The Aviationist, trong khi chê Su-57 thua kém F-22 và F-35 thì người Mỹ lại không muốn nhớ lại trận không chiến giả định tai tiếng với Su-35 trước đó.
Nguồn tin dẫn nhận định của chuyên gia quân sự Mỹ kiêm nghiên cứu viên Michael Kofman từ Trung tâm Khoa học Quốc tế Woodrow Wilson đã so sánh chiến đấu cơ Su-57 của Nga với các mẫu máy bay tương tự của Mỹ, Trung Quốc và đưa ra kết luận bất ngờ.
Vị chuyên gia này cho rằng, tiêm kích thế hệ 5 Su-57 Nga có ưu thế vượt trội so với các máy bay chiến đấu thế hệ thứ 4 nhưng kém xa F-22 và F-35. Chính vì vậy, Michael Kofman cho rằng đối thủ cạnh tranh trực tiếp của Su-57 là mẫu chiến đấu cơ J-20 thế hệ thứ năm của Trung Quốc chứ không thể là tiêm kích tàng hình của Mỹ.
Tiêm kích Su-35 và Su-57. |
Theo quan điểm của ông Kofman, bất kể có hàng loạt phẩm chất tốt nhưng J-20 vẫn kém hơn so với Su-57, vì động cơ của máy bay Trung Quốc là phiên bản của những mẫu thiết kế cũ của Nga.
Trước nhận định của vị chuyên gia này, tạp chí The Aviationist cho rằng, khi đưa ra nhận định của mình hẳn chuyên gia Michael Kofman chưa quên trận không chiến giả định tai tiếng trước đó giữa Su-35 giữa một bên là phi đội trong đó có cả F-22 và F-35 của Mỹ.
Nguồn tin này cho biết, một trận chiến giả định trên không đã được thực hiện, mô phỏng chiến đấu cơ siêu cơ động thế hệ 4 ++ Su-35 của Nga chống lại một phi đội hỗn hợp bao gồm các máy bay chiến đấu của Mỹ là F-22, F/A-18 Super Hornet và F-35. Kết quả là phi đội chiến đấu cơ của Mỹ đã bị đánh cho “te tua”.
Cuộc chiến mô phỏng được thực hiện tại căn cứ không quân Hickam của Mỹ ở Hawaii, trước sự chứng kiến của ít nhất bốn thành viên thuộc lực lượng không quân và tình báo quân sự Australia. Nghị sĩ quốc hội Australia Dennis Jensen với những hiểu biết của mình cho rằng: “Tiêm kích F-35 đã bị Su-35 đánh bại một cách không thương tiếc”.
Khi trả lời phỏng vấn của Aviation Week, chyên gia hàng không Bill Sweetman nói rằng, F-35 hoàn toàn phụ thuộc vào khả năng tàng hình (trong khi công nghệ này không phải là áo tàng hình của Harry Potter) và không thích hợp khi tham gia các cuộc chiến tầm gần vì nó rất dễ bị bắn hạ.
Để tiêu diệt được Su-35 thì tiêm kích F-35 cần phải đến gần hơn, do đó nó tự đặt mình vào nguy cơ bị phát hiện (hệ thống radar mạnh mẽ của Su-35 hoàn toàn có thể thực hiện việc này, hơn nữa máy bay có kho vũ khí gồm các tên lửa không chiến tầm xa họ Vympel với tầm bắn 400 km – là một kỷ lục thế giới).
Các chuyên gia cũng nói rằng các chiến thuật không chiến của không quân Mỹ được rút xuống còn ba nguyên tắc – “tìm kiếm, bắn và tiêu diệt”. Với sự ra đời của Su-35, Mỹ sẽ phải sửa đổi chiến thuật này.
F-35 có thể phát hiện ra Su-35 đầu tiên, nhưng để sử dụng tên lửa nó phải di chuyển lại gần, và tại thời điểm đó cả hai sẽ nhìn thấy nhau. Chuyên gia Sweetman nói: “Trong trường hợp này, lợi thế tàng hình của F-35 sẽ giảm đáng kể”.
Trong cận chiến, Su-35 có khả năng huyền diệu là bay tốc độ thấp và đồng thời tăng tốc độ lên đến siêu âm, biến thành một chàng thợ săn. Tốc độ tối đa của máy bay là 2,5 M, tầm hoạt động 3.600 km có thể mang 12 tên lửa tầm trung Vympel (chẳng hạn như các biến thể sửa đổi khác nhau của R-77).
Máy bay chiến đấu F-35 mang được ít tên lửa hơn và phạm vi hoạt động chỉ đạt 2.222 km còn tốc độ tối đa của nó là 1,6 M. Trong thực tế, F-35 không có những tính năng kỳ lạ mà phần lớn lực lượng không quân của thế giới đang rất cần.
Ngược lại, Su-35 cung cấp hiệu suất ngang bằng với máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm, thậm chí nó còn đáng sợ hơn đối với các lực lượng phương Tây bởi khả năng cực linh hoạt và cơ động: bay kiểu rắn hổ mang, xoay tròn tại chỗ, chuyển hướng đột ngột…điều còn xa lạ với hầu hết chiến đấu cơ của Mỹ.
Đan Nguyên